1. Trang chủ
  2.  › 
  3. Văn học
  4.  › 
  5. Tản văn - Tùy bút

Hà Nội thành phố tôi yêu

18/04/2020
Đêm xuống. Khi tất cả đang chìm vào giấc ngủ say cũng là lúc công việc một ngày của tôi vừa kết thúc, mọi thứ đã nằm lại ở sau lưng của mình. Những lúc như thế tôi muốn leo lên chiếc xe đạp, chẳng cần biết đi đâu cả, cứ mải miết, cứ nhẹ nhàng, thong dong mà đạp...

Đêm xuống. Khi tất cả đang chìm vào giấc ngủ say cũng là lúc công việc một ngày của tôi vừa kết thúc, mọi thứ đã nằm lại ở sau lưng của mình. Những lúc như thế tôi muốn leo lên chiếc xe đạp, chẳng cần biết đi đâu cả, cứ mải miết, cứ nhẹ nhàng, thong dong mà đạp...

Đêm. Rất yên tĩnh. Có lẽ chỉ khi đêm về tôi mới thực sự cảm nhận được một Hà Nội thanh bình với từng con phố, một Hà Nội vốn có của ngày xưa mà thôi. Và chỉ trong đêm mới thưởng thức rõ được những mùi hương của những loài hoa đặc trưng của Hà Nội... qua các tháng, các mùa trong năm, mà tháng nào hoa nấy.

Có những lúc phảng phất trong lòng phố đêm, cả một đoạn phố như được ướp hương của hoa hoàng lan vậy. Tôi chẳng biết từ khi nào tôi lại yêu thích mùi hương của hoa hoàng lan này. Phải chăng từ lúc bé tôi đã nhìn thấy mẹ tôi hay mua hoa về để thắp hương, mà trong đĩa hoa ấy bao giờ cũng có hoa hoàng lan, nhất là vào dịp rằm.

Mùi hương hoàng lan thật quyến rũ, thơm nồng nhẹ, mùi rất bền, hương hoa càng không thể lẫn với mùi hoa khác. Tưởng tượng nếu như nhắm mắt lại, vẫn có thể nhận ra được mùi hương của hoa ấy, cho dù có để lẫn vào với nhiều loại hoa thơm khác đi chăng nữa.

Có những lúc cứ mải mê đạp xe dạo trong đêm để thưởng thức sự yên tĩnh của phố, cũng như mùi của hương hoa, không cần biết mình đã đi đến phố nào rồi chợt nhận ra mình đã đi cũng khá xa, nhìn tên phố mới biết, loay hoay một hồi rồi cũng về đến nhà.

Ai cũng yêu Hà Nội theo cách của riêng mình. Với tôi, tôi yêu Hà Nội nhất là khi đêm về.

Càng về đêm phố cổ càng tĩnh mịch hơn, nhưng lại mang được “cái hồn của Hà Nội”. Những gì thanh lịch nhất, cổ kính nhất đều hiện hữu ở nơi đây.

Đêm. Yên tĩnh. Nhẹ nhàng cảm nhận những giọt sương khuya khẽ bay bay trong gió phả vào mặt mát lạnh thấy lòng mình như được thư thái hơn, muốn được sống chậm hơn như là để kéo dài và được thưởng thức mãi những điều đẹp đẽ ở xung quanh mình vậy.

Thẩn thơ giữa ngã tư đường, lòng chợt nhớ nhung những mùa ký ức cũ. Hà Nội đã bước vào đông từ lâu khi tiết trời đã thực sự lạnh. Nhìn những rặng liễu rủ âm thầm cô đơn bên Tây Hồ mà cứ như nhen vào lòng tôi một điều gì đó vừa thăm thẳm rồi lại man mác. Một nỗi buồn không tên và mơ hồ...

Không còn mùa thu để tôi được mơ màng. Không còn mùa thu để tôi được nhìn thấy màu vàng ươm của lá. Không còn mùa thu để tôi được nhìn thấy những chú chuồn chuồn cánh mỏng cõng nắng bay dập dìu từng đôi, từng đôi vờn trên sóng biếc của Tây Hồ, để tôi nghe lao xao nắng về hôn lên mặt nước. Không còn mùa thu để được nghe những lời ru của ngàn con sóng mỗi khi chiều về dưới ánh hoàng hôn…

Tôi luôn nhớ tới một Hà Nội thật đẹp trong tôi! Bất giác tôi nhớ tới câu hát “Thành phố đêm nay đầy sao, dòng sông đêm nay đầy sao. Vườn nhà em cây hoàng lan bát ngát hương tỏa bay. Sương khuya nhẹ bay...”

Tôi bật cười với cách yêu Hà Nội của riêng mình, vừa đi vừa hát và vừa huýt sáo lên khe khẽ...

Lê Minh/Người Hà Nội

http://nguoihanoi.com.vn/ha-noi-thanh-pho-toi-yeu_258796.html

Tin cùng chuyên mục


Logo

Tin tức tổng hợp Kinh tế & đời sống: Thông tin đa chiều

Giấy phép hoạt động trên mạng Internet số: 3135/GP - TTĐT, STTTT Hà Nội cấp ngày 20/6/2019. Giấy phép sửa đổi, bổ sung số: 4876/GP - TTĐT, cấp ngày 08/10/2019.

Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Trần Thị Hạnh

Trụ sở: 99/26 Định Công, quận Hoàng Mai, Hà Nội, Việt Nam

Đường dây nóng: 0388308001 - Email: toixkld@gmail.com

Vận hành bởi: Công ty Cổ phần Truyền thông Hạnh Nguyên (Hanh Nguyen CSC)