Edgar Allan Poe (1809 - 1849, Mỹ)
Mộng trong mộng
Không thể hôn lên trán em được nữa
Đã đến lúc chia tay
Anh phải nói điều này
Em đã đúng, cả cuộc đời anh đó
Chẳng qua là giấc mộng bấy nay.
Nhưng nếu đã bay đi hết niềm hy vọng
Dù ban đêm hay cả ban ngày
Dẫu hư vô hay chỉ là ảo tưởng
Thì phải chăng còn lưu lại mảy may?
Tất cả những gì ta nhìn, ta cảm nhận
Vẫn chỉ mộng mơ, mơ mộng chất đầy?
Anh đang đứng
Bên đại dương sóng trào dữ dội
Những hạt cát vàng óng ánh trong tay
Giữ chẳng được rồi, vàng rơi lả tả
Mất dần qua kẽ ngón tay
Anh khóc hoài, anh đã khóc đắng cay.
Ơi Thượng đế! Vì sao ta không thể
Nắm chặt trong tay những hạt cát vàng
Ơi Thượng đế! Vì sao ta không thể
Cứu một hạt thôi từ con sóng phũ phàng
Tất cả những gì ta nhìn, ta cảm nhận
Vẫn chỉ mộng mơ, mơ mộng bẽ bàng?
Người Hà Nội
http://nguoihanoi.com.vn/muon-vi-tinh-yeu_262160.html