Bài thơ Xin lỗi biển của tác giả Đỗ Bạch Mai
Em trở lại một mình với ký ức tuổi hai mươi
Năm tháng đã đi qua và không còn anh nữa
Không có anh bên em để nghe anh nói
Chuyện của biển ngày xưa và biển của bây giờ
Biển vẫn dịu dàng xanh và bờ cát trắng mông mênh
Em ngước mắt ngắm chân trời rộng mở
Không có bàn tay anh cho em nắm giữ
Cho em một lần nhận lỗi trước biển khơi
Đi hết mọi nỗi đời nếm trải mọi chông gai
Em mới hiểu sao biển xanh như thế
Sao biển lại dịu dàng đến thế
Như chiều nay em có biển chiều nay
Thời gian trôi đi có thể đã muộn rồi
Những con sóng vỗ bờ mãi còn thao thức
Những cung bậc cuộc đời và tuổi hai mươi nông nổi
Tuổi hai mươi ta làm sao nhận ra
Ta làm sao nhận ra trước biển cả bao la
Lúc biển khóc, biển cười, biển trầm lặng xa vời và biển hát
Khi anh đã xa rồi và trước mọi sự đời đắng chát
Anh chính là biển kia em đã nhận ra rồi.
Em trở về tiễn biệt tuổi hai mươi
Xin được một lần nói lời xin lỗi
Hãy tha thứ tuổi hai mươi nông nổi
Dịu dàng đi... biển dịu dàng đi.
Đỗ Bạch Mai/Báo Người Hà Nội
http://nguoihanoi.com.vn/do-bach-mai_261561.html