Tấm lưng mẹ
Có một đẫn lưng cong
Mỗi sống đốt đo cả nghìn năm tuổi
Mà gánh Bắc, gánh Nam đi suốt dọc dài
Gánh cả trăm nghìn tan hoang bão lốc
Gánh triệu hố bom trũng mắt mẹ già
Tấm lưng gầy vết cứa loét quanh năm
Chiều nay siêu bão lại mọc lên từ biển
Quen đường phóng cơn điên
Tấm lưng xoắn vặn trăm chiều
Sông Lam ngầu mắt đỏ
Cầu Trường Tiền choãi chân bặm môi tứa máu
Dòng Thu Bồn mặn nước mắt Quảng Nam
Những ai đi xa rạc lòng suốt mùa thu
Những ai ở nhà khăn tang chít chồng thêm trắng
Những ai từng đi qua bàn chân bỏng cát
Những ai chưa kịp tới
Phập phồng thắt ruột
Dõi trông những mấu xương khô oằn dáng mẹ cằn
Đẫn lưng cong thâu trăm nghìn bão gió
Mà mặn muối cay gừng
Dẫu giận hờn cũng chỉ để thêm thương
Vắt ruột đau giăng dây tơ vấn vít
Thành câu hát bổng trầm, vang nhịp hò khoan
Ơi tấm lưng tảo tần chở che hứng chịu
Đã đau nhiều và chắc sẽ còn đau
Chiều nay thêm một lần vặn đốt
Để sau siêu bão lại dịu hiền dáng mẹ ngàn năm.
Người Hà Nội
http://nguoihanoi.com.vn/nguyen-van-song_263536.html