Đêm Hà Nội
Đôi bóng trẻ lướt nhanh trên hè phố
Mắt sáng ngời, hớn hở, tươi vui
Ôi rạo rực... Hà Nội ơi, có phải
Đất Đông Đô ôm ấp mọi con người?
Hương hoa sữa nồng nồng vui ngan ngát
Như quẩn quanh, phảng phất đường dài
Nguyễn Du đó, những ai từng thương nhớ
Hàng cây xanh, rạng rỡ bóng Kiều em
Hồ Thiền Quang đua chen người đi dạo
Mặt hồ trong xao xác loáng cây
Xanh xanh thẫm như cánh tay thân thiết
Khẽ giao nhau, da diết nỗi đong đầy
Giữa đèn đỏ - những nẻo đường rộn rã
Những toa tàu hối hả băng nhanh
Còi tàu hú từng hồi dóng dả
Tàu điện chuông reo, khua gõ leng keng...
Đêm Hà Nội sao thân quen, tha thiết
Cả những gì đã khuất cũng trỗi lên
Như hòa vui với con người, cảnh vật
Hà Nội ơi, những đêm rất đêm!
Nhã Nhã/Người Hà Nội