Phụ nữ à hãy thương xót bản thân
Đừng nói bận mà khất lần thêm nữa
Nguyện một kiếp dành chăm lo một nửa
Vệt thời gian ruỗng vữa nét xuân ngời
Giữa chợ đời gánh mỏi chẳng ngày ngơi
Từ sáng sớm đến rã rời canh muộn
Quên đi cả những gì từng ước muốn
Với nhu cầu tối thiểu cuộn trôi mau
Việc triền miên khắc muôn dấu nhĩ nhàu
Lo con trẻ rồi trước sau nội ngoại
Tấm áo cũ lâu ngày không thèm đoái
Phấn son giờ khắc khoải tấm gương xưa
Nụ cười xinh luôn thiếu ...mỏi dư thừa
Lời âu yếm cũng nhạt thưa khoan nhặt
Lúc sức kiệt tủi thân mình lay lắt
Hụt hơi rồi sao giữ chặt bàn tay...
Tự thưởng đi chăm chút xíu thôi này
Để thấy được giá trị ngay nếu thiếu
Đàn ông ấy chẳng người nào không hiểu
Vắng vợ hiền ai lo liệu tề gia....
Nhưng trẻ xinh mật ngọt át cỗi già
Chính bởi vậy chúng ta đừng sao nhãng
Mình bận bịu bỏ quên chồng lảng vảng
Chốn rượu bia ...tối tranh sáng ... khó lường
Bản thân mình hãy cố gắng mà thương !
01/08/19
Linh Hương/Người Hà Nội