Hà Nội một thoáng tôi yêu
Bùi Xuân Phái vẽ tranh phố cổ
Mái ngói tường vôi rêu phong loang lổ
Hương cốm bay theo gánh hàng rong
Khép mở vài ba cửa sổ…
Hồng Đăng hát về hoa sữa
Đêm hè nồng nàn hương bay
Em đi học trường Đồng Khánh
Gót chân hoa trắng vương đầy
Tôi nghe tiếng chuông tàu điện
Bồi hồi như đôi đường ray
Chầm chậm đưa tàu vào bến…
Cốm làng Vòng lá sen đậy kín
Lụa Hà Đông từng cuộn xếp cao
Bánh cuốn Thanh Trì vừa đến
Í ơi !… Ai bánh nóng nào?
Leng keng…!
Tàu điện lăn theo
Hàng Đào, Hàng Ngang, phố cổ
Tàu xuôi chiều từ Yên Phụ
Rực rỡ đào và hoa
Ôi! Hà Nội của ta
Nghìn năm tuổi rồi em nhỉ
Có một thoáng sao mà yêu đến thế
Leng keng…!
- Tàu điện !
Leng keng…!
Đêm
Hà Nội đã lên đèn
Hồ Gươm lung linh con tàu soi bóng
Như tan chảy khôn cùng nhịp sống
Những bóng hình muôn thuở của thời gian
Tôi nhớ, hay tôi quên?
Một mình tôi vẫn đợi
Kìa! tàu về!
Leng keng…!
Leng keng…!
Đào Tuyết Thành Lưu/Người Hà Nội
http://nguoihanoi.com.vn/dao-tuyet-thanh-luu_256899.html