Đi thôi
Đi thôi,
Lá rụng bay xuống lũng sâu
Tiếng hát lại không về nhà nữa.
Đi thôi,
Ánh trăng trên băng
Đã tràn ra trên mặt sông rồi đó.
Đi thôi,
Mắt ngóng trông cùng một khoảnh trời
Trái tim gõ trống màu sẩm tối.
Đi thôi,
Chúng tôi không hề quên ký ức
Chúng tôi đi tìm hồ nước của cuộc đời.
Đi thôi,
Ơi hỡi con đường
Đã bay đầy đỏ màu anh túc.
Ngã ba đường
Gió đã ngừng,
Trên ngã ba đường gió trầm ngâm lặng thổi,
Lan can bồng bềnh trong sương,
Mở cửa nhỏ ra trong đêm tối.
Màn đêm đang chúc rượu bằng ngọn đèn,
Song cửa trên con mắt.
Sàng lọc ra vầng sáng của mù sương,
Hãy biết chia tay theo mỗi ngả đường
Như biết học mọi điều trong quá khứ
Hãy biết vui mừng và biết cả buồn thương.
Hãy quay lưng đi,
Để cho ánh đèn lờ mờ rơi trên vai áo.
Có thể em muốn nhẹ nhõm tươi cười,
Mà níu giữ hoa sương hé nở,
Cùng mù đêm chầm chậm chảy xuôi.
Người Hà Nội
http://nguoihanoi.com.vn/bac-dao-va-truong-phai-tho-mong-lung_261458.html