Những người đàn bà bán hàng rong
Người đàn bà bán xôi
đầu vấn khăn sương
gói ánh mặt trời đỏ vào nếp hương muôn muốt
thoắt tay vun đằm xôi gấc
tiếng rao ấm lòng người, ấm cả góc phố mùa đông!
Người đàn bà bán hàng rong tạp hóa
xé ngày xanh
gót sen nứt nẻ
khuôn trăng nốt chân chim
tiếng rao lẫn gió cát, bụi đường!
Người đàn bà gánh cả cánh đồng hoa đi bán
hoa violet tím màu nhung nhớ
hoa hồng song hỷ tươi màu hạnh phúc đôi lứa
hoa đồng tiền đỏ sắc màu mơ ước
bị cắt lìa gốc, lìa cành trong nước lã vẫn dâng cạn sắc hương
mắt chiều vời vợi nhìn dòng người mắc cửi
môi vẫn hé nụ chào mời khi khách lẻ đã dần thưa!
Cũng có khi gánh mưa
khi phố đã lên đèn!
Những người đàn bà lẫn vào gió sương
gánh cuộc sống cả nhà trên vai từ ngõ lầy cổng làng qua cửa ô thành phố
khứ hồi xếp lớp những dấu chân lầm lụi sớm khuya
Những tiếng rao
lúc lảnh lót thay tiếng chim buổi sáng
lúc lao xao lẫn với tiếng loa phường
lúc lẫn tiếng còi xe
mà tiếng ru vẫn vành vạnh mỗi khi màn đêm
buông xuống
Đáy khuya lại chập chờn thao thức!
từ tinh mơ đến cạn ngày
ai mua hết tiếng rao?
Người Hà Nội
http://nguoihanoi.com.vn/do-van-xuan_262400.html