Hãy về đi bên hạnh phúc gia đình
Cùng người vợ hiền xinh từ thủa ấy
Đừng lơi lả và trăng hoa như vậy
Lại rắc sầu nhiều biết mấy ...hay không
Chốn phù hoa nghiêng ngả những bóng hồng
Chẳng sao sánh nghĩa tình nồng của chị
Muối cắn nửa hi sinh nào đâu nghĩ...
Cũng một thời vẻ tuyệt mỹ kém ai
Vì chồng con chỉ ăn mặc dông dài
Bỏ mỹ phẩm bờ môi phai sắc thắm
Đôi mắt trũng tựa vực sâu thăm thẳm
Bởi lo toan gạo mắm giữa chợ đời
Chăm chút mình đã quên lãng buông lơi
Khi ngoảnh lại chỉ đầy vơi những tủi
Căn phòng nhỏ bóng tường hoen lầm lũi
Nửa vầng trăng cũng lụi bỏ canh tàn
Lặng lẽ nhìn bát cơm trắng lệ chan
Miền hoa mộng anh vẫn đàn...ai hát...
Niềm hạnh phúc bán rao đồng rẻ mạt
Lúc quay đầu là tan nát rồi anh
Họ ở bên khi tất cả an lành
Và hưởng thụ lợi danh người mang đến
Khi sóng cả nổi can qua vằn vện
Mới hiểu rằng đâu là bến thuỷ chung...!
01/08/19
Linh Hương/Người Hà Nội