Mênh mang, mênh mang một chiều/ Mênh mang, mênh mang đầy trời...
Mênh mang, mênh mang một chiều
Mênh mang, mênh mang đầy trời
Xào xạc mùa về ngõ vắng
Ngọt ngào, ngọt ngào sắc nắng
Dịu dàng, dịu dàng mùa thu…
Xa xăm, xa xăm một chiều
Thu sang, thu sang một chiều
Để lòng vẽ đầy nỗi nhớ
Để chiều vẽ đầy nỗi nhớ
Để lòng vẽ đầy bâng khuâng…
Nỗi nhớ trong sắc lá vàng bay
Nỗi nhớ trong sắc nắng chiều nay
Thu về nhắc nhở kỷ niệm mãi khôn nguôi
Thu về như nhắc nhở từng ngày bên nhau ấy.
Nỗi nhớ trong sắc tím trời xanh
Nỗi nhớ trong sắc tím chiều xanh
Em có quên đêm nào mà thu về nhắc mãi
Em có quên đâu nào mà lá vàng mê mải…
Phạm Văn Chờ/ Báo Người Hà Nội