Ơ Kìa... Hà Nội
Giữa thinh không ta thảng thốt gọi nhau
Chợt gặp lại một hồn xưa - phố cũ
Ơ kìa! em
Ơ kìa! thu
Ơ Kìa! Hà Nội
Khuông nhạc rơi theo kí ức vọng về
“Ta còn em...” sự tái sinh lên màu huyền thoại
Lặng lẽ rêu xanh trên những phố dài
Ta còn em Cửa Bắc kinh thành
Thăng Long cổ xưa Cột Cờ - Điện Chính
Ta còn em căn nhà xưa cửa ngỏ
Người đi xa không chịu khóa bao giờ
Hà Nội cũ
Trong nghìn trùng thu cũ
Câu thơ rơi Lưu Quang Vũ viết trong chiều
Quán cà phê thơm khói liêu xiêu
Trong chớm lạnh đầu mùa “ru lòng mình vậy...”
Chiếc lá vàng “buồn tàn thu...” nằm đấy
Nắng tắt bỏ chiều xa biền biệt Văn Cao
Hàng Giấy xưa ai hát ả đào?
Say đắm cung thành bao vương tôn, công tử
Một đốm lửa Ơ Kìa... nơi đây lưu giữ
Nhịp phách xưa bảng lảng bóng cô đầu
Hà Nội thu về thơm giấc trầm nâu
Em gom chiều áo mỏng
Cốm làng Vòng xanh màu kí ức
Bóng một người về trên phố rất xưa
Loang loáng đường mưa
Hồn tôi nảy mầm phố cổ.
....................................................
- “Ơ Kìa...”* tên một quán cà phê cổ hai tầng theo lối Hà Nội xưa.
- “buồn tàn thu...” nhạc Văn Cao
Người Hà Nội
http://nguoihanoi.com.vn/dinh-tien-hai_262301.html