Ngài “ Trâu”
Con trâu, mày đang kéo cày,
Người ta lại đón, tôn mày lên ông.
Dắt về nuôi nấng tốn công,
Cho mày thắm thịt, trơn lông, béo sù.
Mùng mười tháng tám trung thu,
Đem mày ra bãi, bầy trò chọi nhau,
Cùng loài trâu lại húc trâu,
Gẫy sừng, thủng bụng, vỡ đầu, xẻ tai.
Máu đào nhuộm đất láng lai,
Trâu thua bỏ xác ở nơi chiến trường.
Còn trâu thắng trận vẻ vang,
Được người long trọng, nghênh ngang rước về,
Linh đình trống gióng, lọng che,
Vênh vang như thể ông nghè vinh quy.
Tưởng rằng danh giá những gì,
Kiếp trâu khốn nạn, vẫn là kiếp trâu.
Nào người quý báu chi đâu,
Rước về làm thịt, xúm nhau người xài,
Lắm anh danh vọng trên đời…
Chung quy cũng chỉ như “Ngài Trâu” thôi.
Vũ Quần Phương/Người Hà Nội
http://nguoihanoi.com.vn/tu-mo_257047.html