1. Trang chủ
  2.  › 
  3. Văn học
  4.  › 
  5. Tản văn - Tùy bút

Gửi 'ước mơ của mẹ'

18/11/2020
Năm nay, con gái của mẹ đã vào lớp 6. Mẹ nhớ hôm dắt tay con đến với ngưỡng cửa của bậc học mới, lòng mẹ xốn xang bao điều khó nói. Mẹ con mình đã bước chung một lối, mái trường xưa của mẹ giờ là của con. Cô bé là mẹ thuở nào và con hôm nay đều là những học trò hạnh phúc bởi cùng được lớn lên dưới mái trường ước mơ!
 
Con gái à, con đang được lớn lên ở ngôi trường là ước mơ của những cô cậu học trò từ hơn 20 năm về trước. Ngày ấy trường của chúng ta mang cái tên giản dị: PTCS Chuyên Thị xã. Nằm khuất mình trong ngõ nhỏ ngoằn ngoèo, sớm chiều cùng tiếng trống trường là âm vang của chuông nhà thờ trầm mặc. Những đứa trẻ hiền lành nhìn lên hình Chúa cao vời vợi. Có ai đó đã thì thầm cầu nguyện chăng để một sáng thu trong lành, thầy cô và các trò nhỏ từ giã ngôi trường như hộp diêm để đến với cơ sở mới. Nơi ấy bừng những ô cửa sáng choang có tán phượng xanh um lập lòe hoa đỏ. Giờ đây, mái trường xưa của mẹ, ngôi nhà thứ 2 của con đã trọn vẹn ước mơ trong khuôn viên hơn 10000m2, thênh thang đón gió bốn phương trời. Từ không gian bao la ấy, những ước mơ lớn lên!
 
Nghe tiếng đôi chân con líu ríu chạy trên sân gạch đỏ, đôi mắt trong veo lấp lánh ngước lên bao điều mới mẻ, mẹ hiểu lòng con đang phơi phới những niềm vui như lần đầu tiên đứng trước biển xanh điệp trùng. Hãy nhúng chân xuống biển, mát lành sẽ gọi ta xoải tay vẫy vùng. Sóng to, gió lớn sẽ giúp ta thêm vững vàng, giục khát khao càng mãnh liệt, niềm tin được bồi đắp phải không con? Trong biển cả tri thức, những thủy thủ cừ khôi chính là thầy cô sẽ đồng hành, vật lộn cùng con để bình yên cập bến của tương lai trong khúc ca rộn ràng. 
 
Để có được ngày như mơ ước hôm nay, mẹ thật may mắn có những người đồng hành là thầy cô thật tuyệt vời. Con biết không, ngày trở lại mái trường xưa để đứng trên bục giảng, thay vì niềm vui mà mắt mẹ rưng rưng nỗi xúc động nghẹn ngào. Mẹ được gặp thầy giáo dạy Văn nay tóc đã nhuốm màu thời gian nhưng lời giảng trầm ấm, cuốn hút vẫn như ngày thầy đắm đuối bên trang Kiều. Thầy nắm tay mẹ, giới thiệu với các thầy cô “đây là học trò của tôi, giờ là đồng nghiệp của chúng ta”. Cái nắm tay ấm áp nghĩa tình ấy đã truyền cho mẹ sức mạnh hơn ngàn vạn điều hoa mỹ. Mẹ còn có dịp giảng dạy cùng cô giáo dạy toán, thầy dạy sinh, cô phụ trách môn Địa... Thời gian có thể làm dáng thầy cô hao gầy, bước đi chậm rãi hơn, đôi mắt phải dùng đến cặp kính nhưng lòng nhiệt huyết, tấm chân tình vẫn nguyên vẹn như ngày nào. Mẹ lại được cậy nhờ, con của mẹ sẽ được hưởng bóng mát từ cây cao bóng cả ấy tỏa rạng cho trí tuệ, tâm hồn.
 
Tri thức là biển cả
Thầy cô vững tay chèo
Những con tàu cập bến
Mang theo bao ước mơ.
 
Hôm khai trường, mấy người mẹ của các bạn con đã cùng nhau trồng kỉ niệm trường một cây phượng vĩ. Các mẹ muốn đánh dấu kỉ niệm ngày các con cùng chung khoá học dưới mái trường Lương Thế Vinh. Các con sẽ như thân cây non kia, lớn lên, một ngày không xa sẽ bừng nở bông hoa đỏ của ước mơ hy vọng.
 
Quá khứ - hiện tại - tương lai cùng hòa nhịp trong hình ảnh của con hôm nay. Có những điều mẹ chưa thực hiện được, nhưng mẹ không buồn bởi tin rằng con sẽ viết tiếp những điều dang dở ấy. Có “cô giáo mẹ” bước cùng con, trong cuộc hành trình ấy con sẽ không đơn độc. Mẹ đặt nhan đề cho bài viết này là “ước mơ của mẹ” là bởi thế đó, con thân yêu. Cây cầu của tương lai được bắc lên từ kỉ niệm và ngày hôm nay.
Thênh thang bước vào thế giới của ước mơ, con yêu nhé! 
 
Người Hà Nội
 
http://nguoihanoi.com.vn/gui-uoc-mo-cua-me_263348.html

Tin cùng chuyên mục


Logo

Tin tức tổng hợp Kinh tế & đời sống: Thông tin đa chiều

Giấy phép hoạt động trên mạng Internet số: 3135/GP - TTĐT, STTTT Hà Nội cấp ngày 20/6/2019. Giấy phép sửa đổi, bổ sung số: 4876/GP - TTĐT, cấp ngày 08/10/2019.

Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Trần Thị Hạnh

Trụ sở: 99/26 Định Công, quận Hoàng Mai, Hà Nội, Việt Nam

Đường dây nóng: 0388308001 - Email: toixkld@gmail.com

Vận hành bởi: Công ty Cổ phần Truyền thông Hạnh Nguyên (Hanh Nguyen CSC)